Valentine của tôi là người chồng hết lòng với vợ con, là những đứa trẻ thông minh ngoan ngoãn biết trân trọng gia đình, là tổ ấm luôn tràn đầy tình yêu.
Cách đây gần 20 năm, tôi quen anh bạn trai đầu tiên. Lúc ấy mới 19 tuổi nên tôi chưa có kinh nghiệm gì về yêu đương và chọn lựa, nhưng với việc anh ấy hay đến nhà tôi, có khi tới 4 – 5 lần mỗi tuần và thường chôn chân ở đấy hằng giờ liền, lại cộng thêm khoản tôi cũng thấy… thinh thích nên tôi đoán là anh yêu tôi.
Việc này đã được minh chứng vào đúng ngày 14 tháng 2 năm ấy, tức ngày lễ tình nhân Valentine, anh lại đến nhà tôi với một bó hoa trên tay. Tôi thích thú chỉ vào bó hoa và bảo: “Hoa của em phải không? Cảm ơn anh!”. Thế là tôi chính thức bước vào tình yêu với anh ấy mà chẳng có bất cứ lời tỏ tình nào.
Thế là tôi chính thức bước vào tình yêu với anh ấy mà chẳng có bất cứ lời tỏ tình nào |
Ngày đó tôi khá xinh xẻo nên cũng có vài anh chàng trồng “cây si”. Tôi vẫn nhớ tối 14 tháng 2 cũng vào năm ấy, sau khi đã đi chơi với anh người yêu vừa mới nhận lời bằng bó hoa về thì chợt nghe tiếng chuông gọi cổng. Khi tôi chạy ra định ngó là ai thì chỉ nghe thấy tiếng xe máy rồ đi, trên khe cổng có gắn một bông hoa hồng đỏ rực ướt đẫm… nước hoa.
Tôi biết đó là nước hoa vì mấy giọt nước long lanh trên cánh hoa thấm đậm mùi hương ngạt ngào của thứ nước xịt nhân tạo, chẳng hiểu người ấy nghĩ gì mà lại xịt nước hoa vào bông hồng. Cho đến tận bây giờ, tôi vẫn chưa khám phá ra chàng trai trong bóng đêm đã gửi bông hồng ấy là ai.
Yêu được 5 năm thì tình yêu với chàng trai tặng hoa nhân ngày Valentine năm nào đứt gánh. Vài năm sau, tôi lấy chồng Tây. Chồng tôi là người Ý, tức xuất thân từ sứ xở nơi thánh Valentino đã sinh ra. Ấy thế mà tôi chẳng bao giờ nhận được hoa vào ngày 14 tháng 2 và chúng tôi cũng chẳng kỷ niệm ngày này bao giờ cho dù các đôi tình nhân ở mọi nơi trên thế giới đều ăn mừng rầm rộ. Chẳng phải là vì chồng tôi khô khan mà bởi vì người Ý không có truyền thống kỷ niệm ngày này, và cũng bởi vốn dĩ họ lãng mạn từ trong máu rồi. Với người Ý, đã yêu nhau thì ngày nào cũng có thể là Valentine.
Tuy vậy, để hòa chung với xu hướng của toàn thế giới nên gần đây dân Ý cũng bắt đầu ăn mừng ngày lễ Tình yêu. Các cửa hàng cửa hiệu từ vài năm trở lại đây đã bắt đầu trang trí gian hàng với đầy tim và hoa hồng từ những ngày đầu tháng 2. Đâu đâu cũng thấy tim và chocolate đâm ra người đang yêu cũng tự nhiên cảm thấy… rạo rực muốn đi chơi, muốn mua sắm, muốn yêu nhau. Có lẽ vì thế mà chồng quyết định mời tôi ra ngoài ăn pizza đêm nay. Đây là lần đầu tiên sau 10 năm về chung một nhà, chúng tôi kỷ niệm ngày lễ Tình nhân.
Tôi không cảm thấy sự khác biệt nào trong ngày này, đơn giản là vì tôi hạnh phúc với gia đình nhỏ của mình và với tình yêu mà mình đang có |
Tôi không cảm thấy sự khác biệt nào trong ngày này, đơn giản là vì tôi hạnh phúc với gia đình nhỏ của mình và với tình yêu mà mình đang có. Valentine của tôi là người chồng hết lòng với vợ con, là những đứa trẻ thông minh ngoan ngoãn biết trân trọng gia đình, là tổ ấm luôn tràn đầy tình yêu. Được có nhiều ngày lễ Valentine như vậy, chẳng phải là tôi may mắn sao?
À, nói nhỏ thôi nhé: cái nhà hàng pizza mà chồng tôi đã đặt chỗ chỉ cách nhà chưa đầy 7 phút đi bộ. Anh chọn chỗ gần để nếu cậu con trai út có quấy khóc thì chúng tôi chạy về cho… lẹ!
Theo: TGTT