Có bao giờ bạn phải bận tâm về một vấn đề sâu xa hơn, đó là một khoảng riêng cho tổ ấm sau tất cả những lo toan mệt nhọc? Khoảng riêng ấy đôi khi hiện hữu, song cũng có khi chỉ vô hình. Nhưng cái gọi là nhu cầu cấp bách lại luôn đặt vào một khoảng riêng hiện hữu, khiến bạn đôi khi phải gánh chịu một số bực dọc không đáng có.
Bạn không xuất thân từ một gia đình danh gia vọng tộc nào, nhưng cũng như mọi người khác, bạn cũng đi làm, làm dâu và đôi khi không thể làm hài lòng những người làm chủ, trong khi ai cũng có sức lực như nhau và đương nhiên nghĩa vụ cũng phải như nhau.
Có thể bạn đã mua được một ngôi nhà riêng trước khi làm đám cưới, nhưng lại thiếu khoảng riêng cho vợ chồng bạn ngay trong nhà mình. Có nhiều lý do lắm, nhưng có một lý do thông thường trong những trường hợp ấy: bạn là người nhập cư.
Những doanh nhân vốn là người ngoại tỉnh, khi thành đạt thường là niềm tự hào, có khi của cả một dòng họ chứ chẳng phải chơi. Và khi con mình, em mình hoặc anh mình, chị mình… đã mua nhà ở một thành phố lớn thì không có lý gì lại để những người thân phải bon chen ở thuê nơi nhà trọ, vả lại, điều đó còn làm ảnh hưởng đến sĩ diện của bạn nữa, người thành đạt không lo được cho những người thân của mình thì còn ra sao!
Thế rồi, cho dù hai vợ chồng có dư khả năng thuê một osin thì vẫn không thoát được một vài quan niệm khó xóa mờ, chẳng hạn như nàng dâu thật chẳng ra gì nếu không gánh vác được việc gia đình.
Những hệ lụy từ cách sống của những người không được lớn lên chung trong một nếp nhà thường là điều khó tránh khỏi. Vậy bạn sẽ cư xử sao cho phải phép? Nhà là nhà chung, ai cũng có quyền bộc lộ cái tôi, nhưng đụng tới ý thức sinh hoạt thì ít ai chịu nghĩ mình cũng là một thành viên trong nhà nên phải giữ ý thức chung, hoặc cùng chung tay dọn dẹp cho gọn gàng, ngăn nắp, mà với ý nghĩ ngược lại, nhà ai nấy dọn. Thế nên, đôi khi mới xảy ra những chuyện như nàng dâu sau một ngày mệt nhoài với một đống công việc ở công sở, trở về nhà chỉ muốn ngâm mình vào bồn tắm một lúc để xả stress, rồi ăn uống, nghỉ ngơi. Thế nhưng khi vừa đặt bước chân vào nhà tắm đã phải dội ngược trở ra, đeo găng tay vào để kỳ cọ những khạc nhổ, những tàn thuốc, và những mùi khó chịu… của ý thức “sao cũng được, không phải chỗ của mình”. Mất cả giờ đồng hồ, sau đó xịt nước hoa khử mùi rồi cô mới dám bước vô. Ðó là chưa kể cô còn phải đối đầu với cách nhìn nhận vấn đề mang tính tiêu cực là: hành động “quá sạch sẽ” đó có thể làm phật lòng những người thân thương nữa. Trong khi bạn dù có bực bội trong lòng cũng phải nén lại, vì sự ấm êm.
Ngay cả phòng ngủ vợ chồng bạn, cái khoảng riêng chật hẹp ấy cũng thường bị xáo trộn vì những người thân quen nếp nghĩ: người này (vợ hoặc chồng) trước và sau vẫn là người thân thuộc nhất của mình, nên những gì thuộc sở hữu của người đó cũng sẽ thuộc quyền tự do xâm phạm của mình.
Có lần, tôi rất muốn đặt một cái phản ở bên cạnh cửa sổ phòng khách theo ý thích từ một ký ức của mình thôi nhưng cũng không đơn giản. Tôi bị phản đối gay gắt rằng “Nhìn khắp quanh đây coi có ai đặt cái phản ở phòng khách không?”. Khi đó tôi không thể nào thốt lên: “Trời ơi, đây là nhà mình! Không ai làm thì mình làm, cần gì phải giống ai mới được!” và đành phải bỏ cái suy nghĩ ấy đi để giữ ấm êm cho gia đình.
Rồi rất thường khi, những tiếng ồn từ mấy phương tiện hiện đại trong nhà nổi lên trong lúc bạn đang cần một không gian yên tĩnh. Bạn phát cáu lên vì không thể nào tập trung suy nghĩ…
Bạn cũng sẽ gặp phải khó khăn khi thu xếp cho riêng mình một khoảng thời gian bên người bạn đời vì một trong hai người còn phải luôn san sẻ thời gian đến những người thân.
Mỗi thứ một chút thôi nhưng đủ sức gây nên những xào xáo ở trong nhà, khiến cả khi đi ra ngoài bạn cũng thật khó lòng thoải mái do những bức xúc nặng nề luôn đè nặng.
Nếu bạn đã đọc ở đâu đó câu “Tiền có thể mua được một ngôi nhà, nhưng không mua được tổ ấm”, thì ắt hẳn bạn sẽ sáng tỏ một vấn đề. Một chốn riêng tư cho một đôi vợ chồng quả rất quan trọng. Ở đó, đương nhiên có tất cả mọi điều xảy ra ở cõi chung, những yêu thương, những giận hờn, những bất đồng ý kiến, những cuộc cãi vã… nhưng hạnh phúc tròn đầy hơn. Vậy thì, dù bạn là một trong hai “nhân vật chính” đó hay là “những nhân vật còn lại”, hãy cùng điều chỉnh cho điều này…
Theo: Doanhnhanplus