Nước mắt có thể làm cho mắt bạn sưng lên, nhưng nước mắt tuôn cũng sẽ cuốn theo những phiền muộn, đớn đau và thương tổn mà một người mẹ đơn thân phải nếm trải.
Từ ngày biết mình mang thai, đến khi cha đứa bé chối bỏ và cả khi vượt cạn tôi đều cố gắng kiên cường.Tôi vẫn đi làm, vẫn cố gắng kiếm tiền để có thể tự xoay xở mọi điều mà không hề dám than khóc, kêu ca. Tôi hiểu rằng, than vãn chẳng thể giúp mọi thứ dễ dàng hơn. Thậm chí, nó còn là cái cớ để người khác mỉa mai, nhìn mình bằng ánh mắt khinh khi kèm thêm câu bỡn cợt “đồ không chồng mà chửa”.
Tôi viết nhưng dòng này khi cô con gái hơn 1 tháng tuổi vừa thiếp đi vì đã quá mệt mỏi do quấy khóc. Con tôi khóc dạ đề nên quấy và chậm tăng cân so với các bé cùng độ tuổi. Xót con, thương con kèm thêm hàng tháng trời mất ngủ, căng thẳng vì trách nhiệm của một người mẹ khiến đầu tôi như muốn nổ tung.
Nuôi con trong nước mắt, luôn tự ti vì sợ người đời soi mói không phải là hình ảnh một người mẹ mà tôi muốn trở thành. Tôi muốn mẹ con mình luôn vui vẻ, hạnh phúc bên nhau, muốn con hiểu rằng dẫu cuộc sống có khó khăn đến mấy, chỉ cần mẹ con tôi nương tựa vào nhau thì điều gì cũng có cách giải quyết của nó.
Một mình nuôi con mà không hề nhận được bất cứ sự hỗ trợ nào của cha đứa bé, bấy nhiêu đã quá đủ mạnh mẽ rồi. Hôm nay, tôi không muốn gồng mình thêm nữa, càng không muốn che giấu những mệt mỏi trong lòng mình. Bởi lẽ, càng ra sức giấu diếm tôi thấy mình càng yếu mềm, rệu rã.
Làm mẹ đơn thân chưa bao giờ là điều dễ dàng, nó càng khó khăn hơn khi ta phải che giấu mọi chuyện với gia đình, người thân của mình. Thế nên, những khi quá tuyệt vọng tôi cũng đành tự an ủi, động viên bản thân “cố lên, chỉ cần lo cho con thật tốt là được”.
Vậy nhưng hôm nay, tôi không thể gắng gượng được nữa rồi. Tôi đã cho phép mình gỡ bỏ chiếc mặt nạ vui cười, ngoan cường xuống để được khóc. Tôi cho phép mình được khóc, khóc thật to, thật đã để giải phóng những cảm xúc tiêu cực trong tâm trí.
Nước mắt có thể làm cho mắt bạn sưng lên, nhưng nước mắt tuôn cũng sẽ cuốn theo những phiền muộn, đớn đau và thương tổn mà một người mẹ đơn thân đã nếm trải.
Trút hết lòng mình là cách tốt nhất để ta ủi an tâm hồn mình. Mẹ đơn thân nếu gặp bất cứ khó khăn nào, nếu không thể chia sẻ với người thân hãy tìm đến bạn bè, thậm chí là một người xa lạ để chia sẻ. Rồi bạn sẽ thấy, rất nhiều người mẹ cũng đang trải qua những khó khăn y như bạn vậy.
Những người đồng cảnh ngộ sẽ có sự đồng cảm, sẽ vực nhau dậy để cùng chiến đấu, để chăm lo cho con cái chu toàn. Bởi lẽ, làm mẹ đơn thân là một sự lựa chọn, là bạn đã chủ động chào đón đứa trẻ này chào đời. Hãy có trách nhiệm với quyết định ấy đến cùng.
Vậy nên, bạn không cần phải cấm mình khóc, cấm mình yếu mềm. Hãy cứ là một người mẹ dịu dàng với con, nuôi dạy con khoa học để sau này bé lớn lên có đủ khả năng sống độc lập, tự chủ và luôn tự hào về người mẹ độc thân của mình.
Theo: PNSK